Chuyện nhỏ trên chiếc xe biển 97
Manage episode 457363288 series 3551769
Sáng Hà Nội se lạnh, mình bước lên một chiếc xe Grab biển số 97 – Bắc Kạn. Đây là một biển số ít gặp ở Thủ đô, và rồi cuộc gặp gỡ bất ngờ với cậu tài xế trẻ họ Đàm, tên Chung, đã mở ra một câu chuyện nhỏ khiến cả ngày của mình bừng sáng.
Chung, 26 tuổi, là chàng trai người Tày đến từ xã Cao Thượng, huyện Ba Bể – nơi núi non hùng vĩ cách thành phố Ba Bể khoảng 80km. Cậu xuống Hà Nội học tiếng Hàn, chuẩn bị cho giấc mơ xuất khẩu lao động. Ban ngày Chung đi học, còn sáng sớm và tối muộn thì chạy xe ôm. Cậu ở cùng mấy người bạn cùng làng, cũng xuống Hà Nội chạy Grab.
Ngay từ những câu nói đầu tiên, giọng nói lơ lớ nhưng hào sảng của Chung đã khiến mình cảm giác như đang ngồi giữa bạt ngàn núi rừng Tây Bắc. Chung tự hào kể rằng mình nói tiếng Tày rất giỏi, và ngày nào cũng dùng tiếng Tày để trò chuyện với bạn cùng phòng. Mấy anh em mỗi lần ra phố chơi, cứ vô tư nói tiếng Tày khiến mọi người xung quanh tò mò, không biết họ là người Tày hay người Thái.
Chung kể chuyện bằng giọng điệu đầy màu sắc, mắt híp lại mỗi khi cười, làm không gian buổi sáng cũng như sáng bừng. "Em chạy xe giỏi lắm!" – Chung cười khoe. "Hồi đầu ra đây nhìn xe đông cũng sợ, nhưng giờ thì quen rồi. Đường đồi núi em còn chạy được, đường phố thế này nhằm nhò gì!"
Khi mình hỏi đùa: “Thanh niên miền núi như em chắc giờ này có vài con rồi chứ?” Chung bật cười: “Đâu, em khác thế hệ trước. Giờ còn sớm lắm!” Một câu trả lời gọn ghẽ nhưng chứa đựng cả một suy nghĩ mới mẻ. Mình chợt thấy vui vì trước mắt là chân dung của một người trẻ vừa giữ được cái cốt cách của bản làng, vừa mang trong mình tư duy mở với cuộc sống mới.
Chung kể về Tết. Tết ở quê cậu là những ngày vui nhất, và năm nay cậu háo hức về nhà ngay Rằm tháng Chạp để dự đám cưới cô em họ, rồi ở lại ăn Tết. Nghe Chung tả về không khí Tết ở Cao Thượng, mình bỗng thấy Tết trở nên gần gũi hơn, ấm áp hơn – dù chỉ qua lời kể của một chàng trai đang sống xa nhà.
Trước khi chia tay, mình còn học được một câu tiếng Tày nhỏ xinh từ Chung để nói lời cảm ơn. “Pjom bái!” – mình nói khi bước xuống xe, và thấy lòng nhẹ bẫng. Hà Nội buổi sáng vẫn vậy, nhưng nhờ một câu chuyện nhỏ trên chuyến xe biển 97, mọi thứ bỗng trở nên đẹp hơn, giản dị mà đáng nhớ hơn.
“Những câu chuyện nhỏ của Tada” là nơi mình lưu giữ những khoảnh khắc đời thường, những niềm vui nhỏ xinh mà cuộc sống mang lại. Có những điều bé nhỏ như cuộc gặp với cậu tài xế người Tày này, nhưng đủ để làm bừng sáng cả ngày.
7 episode